Chủ Nhật, tháng 7 22, 2007

Nostalgia


"Quán cà phê phố mưa, mình em trong quán đêm ướt đèn ...Đừng buồn thế, đừng buồn thế. Dù ngoài kia vẫn mưa rơi ..."

Tối nay nghe “Quán cà phê mùa hè” bỗng dưng nhớ “Quán rượu mùa đông” của mình đến lạ.

Quán rượu ấy mình và Y. tình cờ phát hiện ra trong một lần lang thang trên cảng.

Chẳng có gì đặc biệt về quán rượu ấy, ngoại trừ việc nó mang tên một lãnh tụ Nga-Xô ngay giữa lòng một thành phố phương Tây và bán rất nhiều vodka.

Nhưng mình và Y. lại rất thích đến đó, ngồi xuống chiếc bàn bên lò sưởi bằng củi, để hơi ấm của bàn tay sưởi ấm bàn tay.

Hai đứa đã có bao buổi tối im lặng bên nhau như thế, bên chiếc bàn nhỏ cạnh lò sưởi bằng củi. Hết mùa đông, Y. quay về Nhật. Quán rượu thành nỗi nhớ, ngơ ngác, không lời.

Những buổi tối mùa đông năm khác, mình đi cùng người khác đến một quán rượu khác, xa cảng. Mình và người ấy cũng tìm đến chiếc bàn nhỏ cạnh lò sưởi bằng củi, ngồi im lặng bên nhau. Nhưng hơi ấm của bàn tay không sưởi ấm được bàn tay.

Mình quay về với cảng, về với nỗi nhớ ngơ ngác, không lời. Những buổi tối mùa đông ngồi một mình bên chiếc bàn nhỏ cạnh lò sưởi, không còn hơi ấm của bàn tay sưởi ấm cho bàn tay.

Thời gian trôi đi. Quán rượu ấy sau này thành chỗ gặp gỡ với bạn bè những buổi tối cuối tuần muốn giết thời gian. Mình và T., sau này là M. hay ra đó, buôn chuyện tình yêu, tình báo và xem thiên hạ nhảy nhót, quay cuồng. Hình bóng Y. phai mờ dần theo thời gian và lạ lùng sao, theo tần suất mình đi cùng bạn bè đến đó.

Thế mà tự nhiên tối nay lòng thấy nhớ. Quán rượu mùa đông bên cảng. Và hơi ấm của bàn tay sưởi ấm cho bàn tay.

22/7/07

- Nhân ngày SN Y. sắp đến - Read More!

Thống kê web